Nhiều người gặp khó chút đã bỏ, ca thán với thiên hạ, trút giận lên người thân. Cuối cùng chẳng làm được trò trống gì nên hồn.
Mệt thì tự gánh, khó thì nỗ lực không ngừng phấn đấu.
Tự mình xử lý và gánh vác trách nhiệm, tìm ra giải pháp để giải quyết vấn đề.
Đừng suốt ngày đi kể niềm vui nổi buồn của mình cho thiên hạ: là TRÍ TUỆ.
Một trong những biểu hiện của người trưởng thành chính là khi họ hiểu ra rằng 99% chuyện xảy ra với mình nó không có ý nghĩa gì với người khác.
Sống ở đời, giống như con cá trong nước: nóng hay lạnh chỉ mình nó biết.
Sống trên đời này, ngoài ba mẹ ra, không ai thực sự hy vọng chúng ta sống sung sướng hơn họ.
Đời người 10 phần, thì có đến 8, 9 phần không như ý. Nhưng chẳng phải là còn 1, 2 phần tốt đẹp ư.
Không hạ thấp thực lực của người khác: là GIÁO DỤC.
Ai trên đời đều muốn tỏa sáng nhưng đừng tỏa sáng bằng cách dập tắt người khác.
Khi mình nói xấu sau lưng người khác, đó là lúc mình phủ định chính mình.
Ngưỡng mộ đối thủ mới là tôn trọng chính mình.
Không “tọc mạch” chuyện người khác: là TẦM NHÌN
Sống mà không có tầm nhìn, vấn vương chỉ là chuyện tầm phào.
Chấn chỉnh, thay đổi bản thân là khôn ngoan. Chấn chỉnh, muốn thay đổi thế giới là thần kinh.
Thay vì đi mài mòn những góc cạnh của người khác. Chi bằng quản cho tốt sự tốt đẹp của chính mình.
Không biết nhìn người thì đừng dễ dàng đắc tội với người khác.
Nghĩ tới đại cục. Đừng vì nóng giận tức thời mà làm hỏng chuyện lớn.
Không ích kỷ, mà hãy khiêm tốn học hỏi từ người khác.
Đừng bao giờ nghĩ mình hơn người khác, hãy học cách khiêm tốn với tất cả mọi người.
Có một vài việc, “đến đây thôi” còn hơn “đến tận cùng”